Chẳng vì lý do nào khác, chỉ muốn bản thân trở nên tốt hơn.
Quá khứ của mình không có gì đặc biệt, và có lẽ mình cũng chẳng phải kiểu người có những dấu mốc rực rỡ để kể lại. Mình chỉ là một người bình thường, từng đi làm, từng gắn bó với những guồng quay quen thuộc cho đến khi một biến cố khiến tôi phải dừng lại. Chính khoảng lặng ấy làm tôi nhận ra: dù không có gì nổi bật, tôi vẫn có thể chọn cho mình một con đường mới, dám thay đổi, và bắt đầu lại theo cách riêng của mình.
Quá khứ của mình không có gì đặc biệt
Đúng như tiêu đề phía trên, mình chẳng có gì đặc biệt, mình chỉ là một người bình thường đang lạc lối giữa cuộc đời đầy xô bồ và ngột ngạt. Sau một biến cố về gia đình, mình quyết định nghỉ việc và bắt đầu làm công việc tại gia. Nhưng dần dần, mình thấy mình đang bị chững lại, có thể là thụt lùi so với những người bạn thời đại học. Mình có bằng Cử Nhân Công Nghệ Thông Tin, mình từng làm lập trình viên cho một công ty Nhật Bản, nhưng đã là quá khứ.
Trong suốt thời gian làm việc tại gia, mình cũng có ý định trở thành một freelancer để có thể kiếm thêm thu nhập cho bản thân, có thể mua những món đồ mình thích từ chính nguồn thu nhập của mình, nhưng mọi thứ thật khó khăn. Vì mình mới ra trường, và mới đi làm chưa được 1 năm, việc trở thành freelancer trong khi còn thiếu nhiều kinh nghiệm thật khó. Mình học thêm nhiều khóa học với nhiều lĩnh vực khác nhau – thứ cho mình thấy rằng mình có thể làm tốt nó, nhưng rồi lại nản chí và bỏ dở, và cứ lặp lại một vòng tuần hoàn này đến mắc kẹt. Và giờ đây, mình phải làm gì đó để thay đổi.
Bắt đầu thay đổi chính mình
Việc thay đổi không thể một sớm một chiều, mình cứ đi từng chút một còn hơn cứ dậm chân tại chỗ. Trong khi mọi người đang tiến lên, việc dậm chân tại chỗ cũng chính là đang thụt lùi.
Viết Bài Blog Đầu Tiên
Đây chính là bài blog đầu tiên của mình, đúng, là cái mà bạn đang đọc ngay lúc này. Có thể nó là cảm xúc nhất thời và sau một thời gian, những bài blog mới sẽ không tồn tại. Nhưng mình đã mạnh dạng viết một bài blog đầu tiên, là bước đệm để có những bài blog tiếp theo. Mình được nghe nói:
“Làm thì có thể thành công hoặc thất bại, nhưng không làm thì chắc chắn thất bại”
Có thể câu nói này không đúng trong trường hợp của mình, nhưng nó là động lực để mình bắt đầu viết blog. Bỏ qua những rào cản mình đã suy nghĩ từ lâu như “mày không giỏi văn” hay “mày giao tiếp kém”, mình viết bài blog này và mặc kệ tất cả. Có thể bài blog dài dòng lê thê, bố cục tệ, văn từ tệ, nhưng nếu không viết thì sẽ không bao giờ có thể phát triển và thay đổi được.
Từ một con người hướng nội, ngại giao tiếp với người lạ. Bây giờ mình bắt đầu chia sẻ mình bằng việc viết Blog, chẳng cần viral, chẳng cần ai xem (thật ra có người xem thì mình vui lắm), chỉ cần nói ra những cảm xúc và tâm trạng mình ôm trong lòng bấy lâu nay đã đủ. Viết Blog cũng là cách để mình lưu giữ lại kỉ niệm, sau này mình có thể đọc lại và mỉm cười và nói rằng thằng Nguyên hồi xưa nó mắc cười quá.
Bắt đầu giảm cân
Chắc ai mà hơi thừa cân, bể tướng thì cũng có suy nghĩ giảm cân khá nhiều lần, và bắt đầu giảm cân bằng cách ăn ít lại, ăn ít dầu mỡ và gia vị, cũng như đi tập gym hoặc cardio, rồi lại đâu vào đấy. Mình cũng thế, mình cũng từng đi tập gym, nhưng rồi cơ thể uể oải, xổ cơ rồi mình lại nghỉ. Thật ra mình cũng không nhất thiết phải giảm cân vì mình không có mục tiêu cho việc này, và gia đình cũng thích mình mũm mĩm. Nhưng mình cảm thấy cơ thể mập mạp này của mình bị ì ạch, hoạt động kém, vì thế mình bắt đầu tập luyện và giảm cân.
Mình đăng ký một phòng gym gần nhà và cố gắng đi tập mỗi ngày, mặc dù lịch tập của mình không phải chuẩn chỉnh nhưng việc có mặt ở phòng gym đã là một sự thành công cơ bản. Mình bắt đầu đến siêu thị và mua ức gà, thay đổi chế độ ăn sang giàu protein, bắt đầu ăn thanh đạm hơn, thâm hụt calo.
Và dần dần, mình bắt đầu thích đi tập, thích cảm giác nâng tạ và mỏi cơ vào ngày hôm sau, vì đó chính là minh chứng cho việc cơ thể đang cũng đang tự nó thay đổi. Việc thay đổi lúc nào cũng khó so với những việc mà nó làm mỗi ngày, nên việc đau nhức cơ cũng là một quá trình thay đổi tích cực.
Mình cũng thích ăn ức gà, mình không hiểu tại sao lại như vậy trong khi hồi xưa mình cũng ăn như thế nhưng mà nó rất ngán. Mình ăn ức gà luộc mỗi ngày, lâu lâu lại xào với dầu hào, với nước tương để đổi vị. Mình hạn chế ăn cơm, tinh bột và ăn nhiều rau xanh hơn để giúp giảm đói.
Thật ra việc ăn thâm hụt calo không hề khó, mình vẫn có thể đi ăn uống với bạn bè bình thường, chỉ cần giữ mindset rằng mình không ăn hoặc ăn rất ít tinh bột và mỡ lại, chỉ cần ăn thịt để bổ sung protein. Nhưng vì vậy nên mọi người bắt đầu coi mình là “thằng phá mồi”, mình thấy vui vì mọi người gọi mình như vậy (haha).
Học đến nơi đến chốn
Mình đã trải qua rất nhiều lần là ban đầu hứng thú một cái gì đó và học nó say mê, nhưng rồi lại bắt đầu nản chí và bỏ ngang. Mình đã từng hứng thứ về video editing, rồi lại bắt đầu học Adobe Premiere và chuyển sang Davinci Resolve. Rồi mình đã từng thích học làm phim hoạt hình và đăng ký khóa học về Adobe Animate hay Moho. Và lần gần nhất là thích làm 3D nên mình đăng ký khóa học về Blender. Nhưng tất cả mình lại bỏ ngang, và chỉ biết mỗi thứ 1 ít. Thật ra là mình vẫn có thể làm được những project cơ bản nếu có nhu cầu, nhưng chẳng chuyên về một cái nào cả.
Và giờ đây mình bắt đầu đi lại con đường mình đã từng đi chính là lập trình website, và mình sẽ không bỏ dở nó nữa. Sau khi đi hết một vòng các sở thích nhất thời của mình, thì mình lại nhận ra rằng mình yêu thích việc Code nhất. Và mình sẽ học nó và đi theo nó tiếp tục như cách mà mình đã từng đam mê ở thời đại học. Ngoài ra, việc viết Blog cũng rất vui, nó giúp mình học hỏi thêm nhiều kiến thức vì mình dành thời gian để nghiên cứu khi mình bắt đầu viết một thứ gì đó. Việc viết Blog cũng giống như viết code vậy, cũng đều viết ra từ bàn phím, cũng nhìn nó qua những kí tự và con số, các dòng code cũng như các câu văn, đoạn văn mà mình viết ra.
Tiếp tục đi tiếp trên con đường tới thành công
Thành công không phải là kiếm được rất nhiều tiền, hay là phải nổi tiếng hay được mọi người công nhận. Thành công chỉ là mình làm gì đó mới, thoát ra khỏi vùng an toàn của bản thân và làm nó một cách tốt nhất và hoàn thành nó.
Mình cũng sẽ đi tiếp, và mình sẽ thường xuyên lên bài để lưu giữ và chia sẻ cho mọi người quá trình mình đi trên con đường này có gì thú vị hoặc là gian nan. Sau này mình xem lại và có thể mình sẽ cảm ơn thằng Nguyên ở quá khứ đã mạnh dạng bắt đầu viết Blog. Kỉ niệm hồi nhỏ luôn là thứ gì đó rất cảm xúc mà khi mình nhớ lại, mình thấy hạnh phúc vì mình được trải nghiệm nó. Nhưng hồi đó không có cái gì để mà lưu trữ lại cả, rồi sau này nó sẽ tan biến theo thời gian. Việc viết blog này nó sẽ ở đây mãi, miễn sao mình duy trì trang Blog này là được. Việc duy trì trang Blog này không tốn quá nhiều đâu, nhưng đánh mất kỉ niệm thì tốn nhiều lắm đấy.
Hẹn thằng Nguyên ở tương lai đọc lại những dòng này nhé, Blog đầu tiên – ngày 17/09/2025.
